Cảm Niệm -Vu Lan Mùa Hiếu Hạnh

Post date: Aug 27, 2018 3:35:26 AM

 “Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha.

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín lòng cha

Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn

Mang cả tấm thân gầy che chở đời con

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con”

Mùa Vu Lan báo hiếu đang về trong không khí hơi se lạnh và đượm buồn của những ngày đầu Thu, làm cho chúng ta cảm thấy chạnh lòng khi nghĩ về cuộc đời, nghĩ về Mẹ – về Cha.

Mẹ ơi..., Ba ơi… hai tiếng gọi Cha, Mẹ sao thân thương quá, từ khi chúng ta chập chững từng bước đi, là đã biết gọi Cha gọi Mẹ, giờ còn đâu nữa…lòng đau như cắt cho những ai không còn Cha Mẹ tại thế (để gọi đây), tiếng gọi thiêng liêng ấy, không phải ai cũng may mắn và hạnh phúc khi còn có Cha, Mẹ để mà yêu thương, che chở, nước mắt con bắt đầu rơi. Phải chăng trong trái tim của mỗi chúng ta, mẹ luôn là hình ảnh đẹp nhất, không ngôn từ nào mà có thể diễn tả và nói lên hết tấm lòng của Mẹ, tấm lòng của biển, được Cố Nhạc Sĩ Y Vân viết thành lời ca cho tất cả những người con Việt cảm nhận.

“Lòng Mẹ bao la như Biển Thái Bình, ngọt ngào

Lòng Mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào…”

Mẹ là quê hương, mẹ là tất cả. Tình thương của mẹ cha dành cho con như nước trong nguồn không bao giờ khô cạn. Suốt cả cuộc đời cha mẹ chỉ biết hy sinh vì hạnh phúc của con. Kể sao cho hết công ơn sinh thành của Mẹ, công lao dưỡng dục của Cha.

“Công cha như núi Thái sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Một lòng thờ mẹ kính cha,

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

 Chín tháng cưu mang, ba năm nhũ bộ, và từ khi con chào đời cho đến lúc trưởng thành là cả một khoảng thời gian dài với bao nhiêu công lao tạo tác, Mẹ chịu bao vất vả, gian nan, luôn lo lắng, chăm sóc cho đàn con, cả cuộc đời những gì tốt đẹp nhất mẹ đều dành trọn cho con, Mẹ ngọt ngào “ như chuối ba hương, như xôi nếp một, như đường mía lau”, mẹ vui khi con cười, quặn đau khi con bệnh, Mẹ là thế đấy và hơn thế nữa…

Vậy mà bao lâu nay chúng con sống quá thờ ơ, quá hững hờ, vô tâm, xem thường thời gian sống bên cạnh Mẹ, giờ đây hình bóng Mẹ không còn chúng ta mới cảm nhận được sự mất mác, đau thương khi thiếu vắng tình thương yêu vô bờ của Cha Mẹ, Người đã hy sinh tất cả, không mong đền đáp, Người là bến đổ bình yên, là cội nguồn yêu thương hạnh phúc.

 Hai dòng lệ cứ tuôn rơi không dứt, khi nhớ lại hình ảnh mẹ kính yêu, không Cha không Mẹ là nỗi đau lớn nhất, bất hạnh nhất mà không gì có thể bù đắp được.

“Có Cha có Mẹ thì hơn

Không Cha không Mẹ như đàn đứt dây

Còn cha gót đỏ như son

Một mai cha chết gót con đen sì”

Và giờ đây khi chúng ta trở thành bậc làm cha, làm mẹ nuôi con lớn, giáo dục con vuông tròn, thì mới hiểu thêm công lao cha mẹ của chúng ta như thế nào.

“Lên non mới biết non cao

Nuôi con mới biết công lao mẫu từ”

 Cứ mỗi độ Vu Lan về, hơn bao giờ hết chúng con ước gì mình vẫn còn được cài hoa hồng đỏ ý nghĩa lên áo. Nhưng còn đâu nữa...ai ơi!

“Mẹ già như chuối chín cây,

Gió đưa Mẹ rụng con phải mồ côi

Mồ côi tội lắm ai ơi,

Đói cơm khát nước biết người nào lo”

Hạnh phúc thay cho những ai còn có Cha Mẹ, được cài hoa hồng đỏ thắm tình yêu thương! Hãy yêu thương, hãy trân trọng và nói thật nhiều lời yêu thương với Mẹ,” Mẹ ơi Mẹ có biết không, con yêu Mẹ nhiều, nhiều lắm Mẹ ơi…”  cho chúng con/tôi mượn lời thơ của Lê Du Miên, để nói lên tâm trạng giờ đây…

““Đêm nay nhớ mẹ biết bao

Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi

Xa xôi cách trở trần đời

Còn đây mãi mãi những lời yêu thương”

“Thui thủi mình con giữa chợ đời

Chiều nay nhớ Mẹ quá đi thôi

Hải hà công đức như sông biển

Thiên địa thương yêu tựa đất trời

Suốt kiếp chỉ lo con trượt ngã

Một đời quên mất Mẹ thân côi

Bao người Lễ Mẹ mừng vui chúc

Thơ thẩn con ngồi khóc Mẹ thôi” 

Vu Lan – mây vương, nắng nhạt chiều nay thu về… Rưng rưng những chiếc lá vàng sầu rơi bên hè và những đôi mắt đang rưng rưng lệ khi nhìn màu hoa trắng, mẹ tôi đã không còn. Đã bao nhiêu mùa Vu Lan trôi qua từ khi Mẹ không còn, là bấy nhiêu lần con đã nhặt hoa trắng rơi, nỗi đau quặn thắt Mẹ ơi! Nỗi đau bơ vơ mất mẹ lại ùa về lạnh buốt lòng con.

Có mấy ai hiểu hết được công lao Cha Mẹ và giữ trọn Đạo Hiếu. Giờ này, trước Ngôi Tam bảo chúng con cuối đầu Đảnh Lễ Mười Phương Chư Phật, Chư Bồ Tát ngàn lần Sám Hối lên cha Mẹ, bao nhiễu lỗi lầm con gây ra, làm cha mẹ đau buồn, lo lắng, và đã từng rơi nước mắt vì con. Từ nay chúng con nguyện ăn năn, quyết vững tâm tu học và hành trì, và dâng lời cầu nguyện cho cha Mẹ chúng con.

Tiếng chuông chùa vang lên, con quay về lại chính mình, Mẹ đang ở trong tim con, con chính là sự tiếp nối của Mẹ, những lời dạy của mẹ, những tâm nguyện, hoài bão của Mẹ con cố gắng và tiếp nối theo bước chân của Mẹ.

Ngày tháng trôi nhanh, sanh lão bệnh tử luôn đồng hành, chúng ta nhận diện và sống trong tĩnh thức, cố gắng tu tập tinh chuyên. Cầu nguyện Mười phương Chư Phật, Chư Bồ  Tát phóng quang Tiếp Độ cho hương linh tất cả Cha Mẹ bảy đời quá vãng của chúng con sớm được siêu thăng, và cầu nguyện cho tất cả Cha Mẹ tại thế, Phước Thọ An Khang, Bồ Đề Tâm Tăng trưởng,và nhân trong Mùa Vu Lan này chúng con ngưỡng mong nguyện chúc Chư Tôn Đức Tăng, Ni, Pháp Thể Khinh An, Tuệ Đăng Thường Chiếu, Đạo quả sớm được viên thành, và kính Chúc Quý Phật Tử và gia quyến Thân tâm thường lạc và hạnh phúc an vui trong Mùa Vu Lan Hiếu Hạnh.

 NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT

 Lệ Quang-ĐNT

Vu Lan 2562 (23/08/2018)